“Mỗi người đều có một lần muốn bỏ trốn.
Không phải để rời xa,
mà để tìm lại chính mình đã mỏi mòn trong những ngày cũ…”
An ngồi bên khung cửa sổ mở hé, gió đêm của Sài Gòn thổi lùa vào khe rèm, lặng lẽ như một cái vuốt ve dịu dàng. Cô vừa mới dứt xong một dự án dài hơi – công việc mang lại những con số và kỳ vọng, nhưng chẳng thể nào sưởi ấm những khoảng lặng bên trong cô.
Màn hình laptop sáng nhè nhẹ trong căn phòng tĩnh mịch, khi tay An vô thức rê chuột lên một khung quảng cáo có màu xanh ngọc: “Xanh trong lòng di sản – Huế – Đà Nẵng – Hội An”
Một hành trình 4 ngày 3 đêm, viết bằng những từ ngữ ấm áp như lời thủ thỉ của miền Trung: “Chạm vào di sản”, “Sống cùng thiên nhiên”, “Gieo mầm ký ức”.
An dừng lại. Đã lâu lắm rồi cô chưa du lịch, chưa tự cho phép mình lạc đường ở một nơi xa, để nghe lòng mình thở trở lại. Huế – Đà Nẵng – Hội An? Những địa danh ấy cô từng đi qua, từng đọc tên trong sách địa lý, từng nghe bạn bè kể, từng mơ một lần được đi mà không phải để check-in.
Cô nhấn vào.
Trang tour hiện ra nhẹ nhàng, từng lịch trình hiện rõ như một đoạn thơ được sắp đặt sẵn:
“Đại Nội – chùa Thiên Mụ – du thuyền sông Hương.
Bà Nà trong mây – tượng Quan Âm giữa trời Đà Nẵng.
Ngũ Hành Sơn – Trà Quế xanh ngát – phố cổ Hội An thả đèn hoa đăng.
Và cả show Ký Ức Hội An – nơi quá khứ gặp lại hiện tại…”
Cô đọc, chậm rãi, như thể đang nếm từng dòng.
“Hành trình không chỉ dành cho đôi chân,
mà cho những trái tim cần được chữa lành.”
Chỉ một cú click, một cú chạm nhỏ trên bàn phím, mà An thấy tim mình rộn lên. Có thể… chính từ đây, cô sẽ bước vào một khúc chuyển mới của đời mình.
Cô điền thông tin – tên, số điện thoại, chọn ngày khởi hành là thứ Năm tuần sau. Trang xác nhận hiện lên nhanh chóng. Một email nhẹ nhàng gửi về, kèm một lời chào: “Chúng tôi hân hạnh đồng hành cùng bạn trên hành trình Xanh trong lòng di sản.”
An khẽ mỉm cười. Nụ cười đầu tiên trong nhiều tuần qua không vì điều gì to tát. Chỉ vì… cô vừa chọn yêu mình một chút.
Tối đó, cô gấp gọn laptop, nằm xuống giường như thể đã trút được những bề bộn bám dai dẳng. Trong đầu, những cái tên mơ màng hiện về Huế – Hội An – Đà Nẵng.
Liệu có điều gì chờ cô ở đó? Một khoảnh khắc? Một ký ức? Hay một người chưa từng gặp?
Cô không biết. Nhưng giờ đây, cô chấp nhận để mình được biết.